Kết quả tìm kiếm cho "xóm ốc đồng"
Kết quả 1 - 12 trong khoảng 190
Sáng 1.9, Hạnh và cô bạn thân tên Linh khăn gói quả mướp dắt díu nhau từ trong làng ra bến xe buýt ở ngoài phố, đứng chờ để bắt xe ra thủ đô Hà Nội tham dự lễ kỷ niệm 80 năm Quốc khánh.
Mờ sáng, những chiếc xuồng cui rẽ nước ào ạt trên đồng rộn ràng mang cá về bán tại xóm quê. Mùa này nước đã lên đồng mạnh, bà con vùng nông thôn vui mừng khấp khởi nhờ con cá, con cua mùa lũ.
Vàm Nao là con sông lớn nối liền hai nhánh sông Tiền và sông Hậu, nằm phía bờ xã Phú Tân (tỉnh An Giang). Hàng năm, đón mùa nước nổi về, cuộc sống của người dân nơi đây cũng rộn ràng hơn khi được hòa mình vào thiên nhiên.
Tôi trở về thăm xã Tân An khi sương mù còn bảng lảng trên cánh đồng lúa xanh rì. Xa xa, tiếng gà gáy sáng xen lẫn tiếng máy nổ của những chiếc xuồng chở nông sản ra chợ bán. Tôi chợt nghĩ, giữa thời đại công nghệ 4.0 vẫn còn một Tân An giữ nguyên vẹn nét đẹp của làng quê Nam bộ - tình làng nghĩa xóm đong đầy, quá khứ hào hùng, hiện tại đổi mới và tương lai hứa hẹn bứt phá.
Dọc những nhánh sông Cái Lớn mênh mang, nơi dừa nước mọc ken dày, người ta dễ bắt gặp hình ảnh những chiếc xuồng nhỏ chòng chành, chở theo vài chục cái lọp tre bóng nước. Đó là hành trang của những ngư dân Khmer sống bằng nghề săn cá bống dừa, một nghề vừa nhọc nhằn vừa thú vị, gắn bó đời họ như hơi thở của con nước miền Tây.
Cứ vào mùa nước nổi, những hộ dân sống nhờ sông nước lại tất bật với việc mưu sinh. Các sản vật mùa nước nổi được nhiều người ưa chuộng, góp phần mang lại nguồn thu cho bà con sau những chuyến lênh đênh thả lưới, giăng câu.
Những ngày này, đi chợ quê, người nội trợ không phải đau đầu suy nghĩ “Hôm nay mua gì về nấu?”. Họ chỉ cần chọn nhiều loại cá, rau để đổi bữa liên lục cho cả nhà, ăn cho kịp sản vật mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, vừa nhiều vừa rẻ.
Mùa lũ, người dân ven biên giới nhộn nhịp với nghề buôn, lể ốc để kiếm thêm thu nhập lúc nông nhàn. Giờ đây, con ốc đồng quê đã trở thành món ngon đặc sản được tiêu thụ rộng rãi ở thành thị.
Mùa nước nổi về, nhiều cánh đồng quê tôi như khoác lên mình tấm áo mới trắng xóa bất tận. Đây là mùa của sản vật đồng trù phú, ban tặng cho ngư dân gắn bó cả đời với miệt sông nước Cửu Long.
Về đầu nguồn biên giới, men theo mấy nhánh kênh quê, tôi được gặp lại sắc vàng của bông điên điển. Loài hoa dân dã ấy tuy mỗi năm chỉ xuất hiện một lần, nhưng đã trở thành một phần trong ký ức của những ai lớn lên từ vùng lũ.
Khi thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp, thời gian đầu, không riêng chuyện giữ lại tên làng, xã, huyện… những người gắn bó ở làng nghề truyền thống cũng không khỏi suy tư về tên gọi đã làm nên thương hiệu của quê hương.
Tôi gọi dì bởi dì cũng trạc tuổi mẹ tôi. Qua hai lần gặp - một lần ở bệnh viện khi dì chăm chồng bệnh, một lần tại căn nhà ở phường Rạch Giá, bằng giọng miền Tây chân chất, mộc mạc, dì kể chuyện có đầu có đuôi, có tình tiết đủ để tôi hiểu về cuộc đời một người đàn bà Nam bộ mang cái tên giản dị: Hai Hoa.